Chán nản vì chồng thiếu tham vọng và chỉ an phận.
Tôi là người ngoại tỉnh, còn chồng là người Hà Nội chính gốc. Ngày yêu nhau, mọi người nghĩ tôi sẽ sướng vì không phải lo chuyện nhà cửa như nhiều cặp khác. Dù cảm ơn chồng vì điều đó, nhưng cuộc sống không như mong đợi. Là con út trong gia đình có điều kiện, anh được chiều chuộng từ nhỏ, giờ lấy vợ lại không lo làm ăn, tính khí thất thường và trẻ con. Năm đầu cưới, chúng tôi đã có trục trặc nhưng tôi nhịn vì yêu. Sau khi có con, anh có vẻ đỡ hơn, nhưng giờ con gần 2 tuổi, tôi đã đi làm để kiếm tiền trong khi chồng vẫn ngồi không. Tôi khuyên anh tìm việc nhưng anh chỉ ậm ừ, từng nghỉ việc vì bất đồng với sếp. Tôi phải gồng gánh mọi chi phí, và khi tôi than vãn vì kẹt tiền, anh đã tặng tôi một cái bạt tai.
Tôi không coi thường chồng, nhưng với sức khỏe và trình độ của anh, tôi không hiểu sao anh lại không tìm công việc. Anh luôn tự mãn với cuộc sống hiện tại, không có tham vọng vươn lên. Tôi thấy nhiều người đàn ông thành đạt và mơ ước được làm vợ họ. Mỗi ngày đi làm về, tôi đều mệt mỏi và chán nản, trong khi chồng tôi ngại giúp việc nhà và chăm sóc con cái. Tôi thường phải tự trông con, còn bố mẹ chồng lại chê bai tôi không khéo léo trong việc nội trợ. Tôi muốn sửa sang nhà cấp 4 ở Hà Nội cho khang trang hơn và đã bàn với chồng về việc tiết kiệm để xây nhà trong 1-2 năm tới.
Anh phản ứng ngay: “Em tưởng xây nhà dễ à? Có nhiều vấn đề phức tạp lắm.” Thực ra, tôi chỉ muốn anh lo lắng và tìm việc làm, vừa có thu nhập để xây nhà sau này. Tôi cảm thấy buồn và thất vọng. Chồng tôi từng tốt nghiệp đại học nhưng học hệ cao đẳng. Giờ anh chưa tìm được việc, tôi gợi ý anh học nâng cao để dễ xin việc, nhưng anh chỉ “tặc lưỡi” rằng đã lớn tuổi, ngại học và không tiếp thu được. Tôi đã nói nhiều lần nhưng anh vẫn không thay đổi, khiến tôi chán nản. Mỗi khi thấy bạn bè tiến bộ, tôi càng thấy xót xa. Tôi không đòi hỏi anh phải làm gì, nhưng cuộc sống tôi vẫn thiếu thốn điều gì đó. Có nhiều ý tưởng kinh doanh tôi không thể chia sẻ với chồng vì anh không hứng thú, và khi tôi kể về người khác thành công, anh lại bảo tôi so sánh linh tinh.
Chúng tôi thường cãi vã về những chuyện vặt vãnh. Tôi không biết làm thế nào để anh từ bỏ tính an phận hay liệu đó có phải là bản chất của anh mà tôi phải chấp nhận suốt đời.




Source: https://afamily.vn/nan-voi-nguoi-chong-an-phan-khong-co-chi-tien-thu-20110919013954342.chn